Thứ Tư, 23 tháng 10, 2013

Truyện 18+ địt nhau với con gái nhà hàng xóm

Truyện 18+ địt nhau với con gái nhà hàng xóm, Anh, lột quần em ra chơi nữa đi, em thèm lắm rồi, đọc truyện sex nhiều quá giờ em ghiền không chịu được rồi. Tuấn đành phải lột quần cô ra và đụ nhau suốt cả buổi chiều cho đã cơn thèm.

Lẽ ra hôm nay hắn phải học đến 10 giờ, bài báo cáo còn nguyên trên máy chưa xong được phân nữa, nhưng có cái gì đó thôi thúc hắn phải thoát ra khỏi chương trình, ra ngoài desktop và rà chuột vào một cái icon quen thuộc: Yahoo!Messenger. Hôm nay là thứ bảy, hi vọng là….Chiếc đồng hồ cát hiện ra, hắn nhịp chân chờ đợi. Cửa sổ Yahoo! xuất hiện, hắn thở ra một hơi thất vọng, cô ấy không online rồi. Đã hai ngày nay không gặp, hắn nhớ muốn phát điên lên.
Hôm nay là thứ bảy mà, cô ấy chắc chắn là đang ở nhà…Cô ấy đang làm gì nhỉ hay là đọc truyện người lớn?Trong Buddy list không có cái nick nào phát sáng, kể cả cái nick thân thương: nice_lotus1812. Hắn chẳng còn thiết làm gì nữa. Hắn truyen 18+ vuốt tóc lên ngẫm nghĩ vu vơ, không biết từ khi nào hắn đã ghiền cái thú chat trên mạng Yahoo! , à, đó là lúc hắn quen với “nice_lotus1812″ ,hắn không thể quên được cái cảm giác ấm áp, gần gũi khi chat với cô. Không thấy mặt, không nghe giọng nói, nhưng trong trí óc hắn đã hình thành nên một thần tượng lung linh, một thiên thần dịu dàng đang cùng hắn trò chuyện. Cô đang học ở Bưu Chính Viễn Thông, cái tuổi 18 giỏi giang, ngây thơ ấy cũng đủ làm hắn điên đảo. Hắn nhìn lại mình, cũng 18 tuổi, đang học ở trừơng đào tạo Chuyên Viên Quốc Tế, xem ra cũng không tệ, nhưng hắn cảm thấy mình thật kém cỏi so với nàng, hắn cũng không biết tại sao, có lẽ do nàng nói chuyện quá dễ thương chăng? Hắn thở dài nhấp vào nút close. Biểu tượng Yahoo! nho nhỏ vẫn còn dưới thanh taskbar, hắn không buồn tắt, cứ để cho nó như vậy. Bài báo cáo này thì sao đây? Hắn đeo khiếng vào, nheo mắt nhìn lên màn hình, chụp cái phone lên tai. Bỗng tiếng chuông quen thuộc của Yahoo! vang lên “Cooong”, một cửa sổ nhỏ hiện ra giữa desktop cùng một thông điệp nhỏ kèm theo mẫu truyen sex:
Tìm kiếm truyện sex

    truyen tranh 18 mau
    Dụ nhau
    Dụ nhau
    Dit suong voi ban than
    truyen hiep dam tren xe buyt
    truyen tranh xec me va con
    truyen lam tinh tren xe buyt
    Đụ cô bạn thân
    Hinh set doc

Thứ Ba, 29 tháng 1, 2013

"Hải giám TQ sẽ chặn tàu Nhật Bản, Philippines, Việt Nam"

Lực lượng Hải giám trực thuộc sẽ "tiếp tục ngăn chặn hiệu quả" các hoạt truyen tranh sex 18+ động phía Trung Quốc đơn phương gọi là "xâm phạm chủ quyền" trên biển. Tân Hoa Xã ngày 10/1 đưa tin, sáng nay 10/1 Cục Hải dương quốc gia Trung Quốc tổ chức họp triển khai nhiệm vụ công tác năm 2013, Lưu Tích Quý, Bí thư kiêm Cục trưởng Cục Hải dương quốc gia Trung Quốc phát biểu nhấn mạnh chiến lược xây dựng Trung Quốc thành "cường quốc về biển" theo nghị quyết đại hội 18 đảng Cộng sản Trung Quốc. Lưu Tích Quý, Cục trưởng Cục Hải dương quốc gia Trung Quốc Lưu Tích Quý, Cục trưởng Cục Hải dương quốc gia Trung Quốc Trong bài phát biểu trước hơn 400 đại biểu từ 30 bộ ngành và địa phương phim sex & truyen sex 16+ ven biển Trung Quốc, trước mặt cánh phóng viên báo chí, Lưu Tích Quý cao giọng tuyên bố, năm 2013 Cục Hải dương quốc gia, cụ thể là lực lượng Hải giám trực thuộc sẽ "tiếp tục ngăn chặn hiệu quả" các hoạt động "xâm phạm chủ quyền" trên biển từ phía Nhật Bản, Philippines và Việt Nam (!?) Lưu Tích Quý cho rằng, việc "đấu tranh giữ chủ quyền" trên biển hiện nay đang phải đối mặt với cục diện phức tạp và nhạy cảm, lực lượng Hải giám, Cục Hải dương quốc gia Trung Quốc phải "dám làm, kiên quyết bảo vệ quyền và lợi ích biển của Trung Quốc". Cục Hải dương quốc gia Trung Quốc tổ chức hội nghị triển khai công tác năm 2013 vào sáng 10/1 Cục Hải dương quốc gia Trung Quốc tổ chức hội nghị triển khai công tác năm 2013 vào sáng 10/1 Cũng trong buổi họp sáng nay, báo cáo của Cục Hải dương quốc gia Trung Quốc cho hay, năm 2013 nước này sẽ tập trung tăng cường và "bình thường hóa" hoạt động "tuần tra chấp pháp" của các tàu Hải giám trên Biển Đông, hoàn thành việc khảo sát và quản lý các địa danh trên Biển Đông và triển khai các hoạt động nghiên cứu trong phạm vi 200 hải lý của cái gọi là "thềm lục địa Trung Quốc trên Biển Đông". Trước đó, tờ Hải dương Trung Quốc ngày 9/1 đưa tin, 4 chiếc tàu Hải giám Trung Quốc vửa đóng mới số hiệu 76, 77, 86 và 87 đã chính thức được biên chế cho Tổng đội Hải giám Nam Hải chuyên hoạt động tại khu vực Biển Đông kể từ ngày 6/1/2013. Một chiếc tàu Hải giám đóng mới được hạ thủy trong năm 2012. (Ảnh minh họa) Một chiếc tàu Hải giám đóng mới được hạ thủy trong năm 2012. (Ảnh minh họa) 4 chiếc tàu này thuộc dòng tàu Hải giám mới nằm trong dự án chế truyen sex lau xanh hay tạo tàu và máy bay Hải giám của Trung Quốc. Việc biên chế 4 chiếc tàu Hải giám cho Tổng đội Hải giám Nam Hải được tờ báo cho rằng sẽ "nâng cao đáng kể" thực lực trang bị và "năng lực chấp pháp" của lực lượng này ở Biển Đông.

Chủ Nhật, 27 tháng 1, 2013

Lượng bán iPhone 5 gây thất vọng

Con dế mới của Apple đã có một màn ra mắt “chạy như tôm tươi”. Tuy nhiên, doanh số 5 triệu máy vẫn gây thất vọng cho phim con heo phố Wall, vốn đặt ra những kỳ vọng cao hơn cho iPhone 5. Đêm qua, Apple thông báo trong ba ngày cuối tuần đầu tiên lên kệ, iPhone 5 đã bán được tổng cộng 5 triệu sản phẩm. Thành tích này tốt hơn rất nhiều so với model tiền nhiệm iPhone 4S hồi năm ngoái. Và thậm chí như so sánh của tờ The New York Times thì doanh số 5 triệu còn “nhiều hơn cả số em bé mới sinh tại Mỹ trong một năm”. Thế nên chỉ có ở phố Wall, phim dit nhau thông báo này mới đồng nghĩa với một sự thất vọng. Bởi lẽ trước đó, nhìn vào dòng người xếp hàng rồng rắn bên ngoài chuỗi cửa hàng của Apple, một trong những nhà phân tích nổi tiếng là Gene Munster đã dự báo Apple phải bán được tới 10 triệu iPhone 5 trong ba ngày. Nhiều hãng khác thì cho rằng, 6 triệu iPhone 5 cũng là “kịch bản xấu nhất” cho Táo khuyết. Lý giải cho sự vênh nhau này, Gene Munster cho rằng Apple đã không tính gộp cả số iPhone 5 được đặt hàng qua mạng, mà theo tính toán của ông có thể lên tới 1 triệu máy. “Nếu như Apple không bị hạn chế về nguồn cung và tính gộp toàn bộ số đơn đặt hàng iPhone 5 trực tuyến, con số bán được dịp cuối tuần vừa qua có thể đạt xấp xỉ 7-8 triệu máy”. Phản ứng trước doanh số thấp hơn kỳ vọng của iPhone 5, giá cổ phiếu Apple đã giảm khoảng 13 USD vào giữa phiên giao dịch. Chuyên gia Shaw Wu gọi sự phản ứng của thị trường này là “một ca điển phim nguoi lon hình của kỳ vọng ngắn hạn bị thực tế làm cho nản lòng”. Về phần mình, Munster vẫn tiếp tục nhắc lại sự đánh giá “quá mức lạc quan” dành cho cổ phiếu Apple. Vị chuyên gia này tin rằng Apple có thể đạt tới ngưỡng 910 USD/cổ phiếu và tháng 12, Apple có thể bán được tới 49 triệu iPhone 5 một cách “thoải mái”.

Thứ Sáu, 25 tháng 1, 2013

Vụ lật xe chở gỗ đè chết 10 người:Các bị cáo lĩnh 206 tháng tù

Gần 19h30' ngày 24/1, phiên sơ thẩm xét xử các bị cáo trong vụ lật xe chở gỗ đè chết 10 phu gỗ mới kết thúc. Sau một ngày căng thẳng clip quay len xét xử, đến 19h30 ngày 24/1, phiên tòa sơ thẩm vụ án lật xe chở gỗ đè chết 10 phu gỗ mới kết thúc. Tại phiên tòa, các bị cáo đều thành khẩn khai báo và cúi đầu nhận tội. Nỗi đau vẫn còn đó trên các gia đình nạn nhân. Nỗi đau của các gia đình. Có mặt tại phiên tòa cùng mẹ (chị Nguyễn Thị Tâm), em Lê Thị Vân (học sinh lớp 12 - trường Phổ thông dân tộc nội trú Quỳ Hợp), con nạn nhân Lê Văn Lường, không giấu được nước mắt, bảo: “Em chỉ mong tòa xử đúng người đúng tội, công bằng cho những người đã lìa xa cõi thế được an lòng”. Ngồi ôm di ảnh chồng, chị Lê Thị Tâm sụt sùi: “Một mình tôi nuôi hai con ăn học, mong tòa xét xử công bằng để nuôi các con ăn học trưởng thành, gia đình khó khăn quá”. Chị Vi Thị Việt, vợ nạn nhân Vi Văn Việt, ôm đứa con nhỏ nằm ngủ vắt vẻo trên tay, nói: “Bố nó thì mất rồi nhà báo à. Bây giờ tôi phải nai lưng, buộc bụng nuôi 3 con nhỏ là Vi Thị truyen sex viet nam Quỳnh (SN 2001), Vi Thị Hồng (SN 2003) và cháu Vi Mạnh Hùng (SN 2011). Ngoài ra, tôi còn phải nuôi bố mẹ chồng không làm được gì nữa cả. Hai đứa con của ông bà đều chết trong vụ lật xe đó buồn lắm. Đến với phiên tòa tôi mong muốn các bị cáo liên quan cấp tiền mai táng, nuôi các con nhỏ của tôi cho đến lúc trưởng thành”. Được xem là “nhân vật chính” của phiên tòa, bị cáo Trịnh Thanh Long - nguyên Phó giám đốc, kiêm Hạt trưởng kiểm lâm Khu bảo tồn thiên nhiên Pù Huống - trước vành móng ngựa nói năng rất đầu đuôi. Long nói: “Bị cáo thấy suy nghĩ quá nông cạn. Suy nghĩ sai lầm và rất đau lòng khi sự việc xảy ra. Từ ngày xảy ra đến nay bị cao ăn không ngon ngủ không yên. Số lượng người mất thì không thể bù đắp được. Tôi ăn năn hối cải và mong được tòa giảm án để còn có cơ hội trở về cuộc sống gia đình để còn giúp những người đã mất trong vụ lật xe hôm đó.” 8 bị cáo tại phiên xét hỏi vào buổi chiều ngày 24/1/2013 tại TAND huyện miền núi Con Cuông. Các bị cáo trong phiên sơ thẩm. Bị cáo Long cũng cho rằng, trong thời gian công tác có nhiều đóng góp, cha mẹ già yếu, vợ không có việc làm, con còn nhỏ và mong tòa xem xét giảm hình phạt. Sau khi xem xét, TAND huyện Con Cuông (Nghệ An) đã tuyên phạt 7 bị cáo về tội “Vi phạm các quy định về khai thác bảo vệ rừng”, gồm: Trịnh Thanh Long (SN 1970, trú phường Hưng Phúc, TP Vinh), nguyên Phó giám đốc kiêm Hạt trưởng kiểm lâm Khu bảo tồn thiên nhiên Pù Huống, 24 tháng tù; Phan Sỹ Tuấn (SN 1978, thị trấn Quỳ Hợp), nguyên Trạm trưởng Trạm quản lý bảo vệ rừng Nga My, 13 tháng tù; Đào Công Thắng (SN 1978, xã Xuân Hòa, huyện Nam Đàn) và Nguyễn Kim Hùng (SN 1985, xã Tân Sơn, Đô Lương), cùng nguyên là cán bộ Khu bảo tồn thiên nhiên Pù Huống), mỗi bị cáo 12 tháng tù treo và 20 tháng thử thách; Nguyễn Văn Tâm (SN 1977, trú xã Nghĩa Hưng, huyện Nghĩa Đàn), làm nghề buôn bán, 18 tháng tù; Nguyễn Doãn Tình (SN 1979, khối 11, thị trấn Quỳ Hợp), thợ mộc, 13 tháng tù; Hoàng Văn Chiến (SN 1966, trú thị trấn Quỳ Hợp), chủ xe tải, 12 tháng tù. Riêng bị cáo Vương Đình xem phim sex hay Hạnh (SN 1986, trú bản Lấu, xã Châu Lý, Quỳ Hợp), lái xe thuê, lĩnh 10 năm 6 tháng tù về tội “Vi phạm quy định về điều khiển phương tiện giao thông đường bộ” và tội “Vi phạm các quy định về khai thác bảo vệ rừng”. Ngoài ra, sau khi mãn hạn tù, Hạnh sẽ không được lái xe trong vòng 3 năm. Còn bị cáo Hoàng Văn Chiến buộc phải bồi thường dân sự cho các bị hại với số tiền hơn 700 triệu đồng, nuôi các con nhỏ của các gia đình nạn nhân mỗi tháng 200 ngàn đồng cho đến 18 tuổi.

Chủ Nhật, 13 tháng 1, 2013

Chồng khinh tôi ra mặt chỉ vì cái tội tôi mất trinh

Hôn nhân là kết quả của tình yêu, nhưng không phải kết quả ấy lúc nào cũng tốt đẹp. Người ta yêu nhau, rồi phấn đấu tới hôn nhân. Một đám cưới linh đình là điều mong mỏi nhất của cuộc đời mỗi con người, thế nhưng, với nhiều gia đình, khoảnh khắc hạnh phúc ấy rất nhanh tan biến.

Tôi cũng đã từng rơi vào hoàn cảnh như vậy. Yêu hết mình để rồi hai năm sau ngày cưới, chúng tôi mỗi người một hướng lên tòa ly dị. Sự thật ấy khiến cha mẹ, người thân, bạn bè đau lòng, còn tôi dửng dưng.



Dửng dưng không phải vì tôi chấp nhận chuyện ấy dễ dàng, mong muốn bỏ chồng mà bởi, tôi đã chuẩn bị sẵn tâm lý cho việc chia tay. Sống với nhau được 2 năm, đó là quãng thời gian quá dài đối với một người vợ luôn phải chịu cảnh cuồng ghen của chồng. Rồi sự hiểu lầm trong quan hệ chăn gối đã khiến chúng tôi rạn nứt tình cảm.

Đêm tân hôn, chồng phát hiện ra tôi không còn trinh tiết. Tôi cũng không biết tại sao chồng lại coi trọng điều đó như thế dù ngày yêu nhau anh nói, chẳng quan trọng việc còn hay mất. Tôi không còn trong trắng nhưng không có nghĩa tôi hư hỏng, tôi lừa dối chồng. Chỉ vì anh đã mở lời với tôi trước, chẳng quan trọng cái ngàn vàng. Và thế là, sau ngày cưới, anh đổ tội dối trá cho tôi. Cứ thế, tôi sống trong sự dè bỉu của chồng, nhịn nhục mà sống dưới ánh mắt khó chịu của mẹ chồng.

Mỗi lần tôi làm gì sai (cũng có thể bị cho là sai), mẹ chồng lại nói: “đấy, tao đã bảo mà”. Cái từ “đã bảo mà” ấy thật ra là ám chỉ tôi, hối tiếc vì con trai mẹ đã lấy tôi. Tôi ngậm đắng nuốt cay, đi sớm về tối vì không muốn giáp mặt ai trong cái gia đình ấy. Chồng khinh tôi ra mặt chỉ vì cái tội tôi mất trinh. Nhưng biết làm sao được, có lẽ lỗi là tại tôi!

Rồi từ đó sinh ra nhiều chuyện. Tôi ăn cơm rơi đũa, chồng bảo tôi: “nếu không tự tin thì ra chỗ khác mà ngồi, ngồi vào góc nhà ấy”. Một người lịch lãm, thư sinh như chồng ngày nào giờ lại có thể phát ra những lời ấy. Tôi đã chịu đựng đủ rồi.

Phiên tòa kết thúc, ai đi đường nấy, chẳng ai nói với ai câu nào. Thật may, tôi chưa có con, nếu không tôi sẽ day dứt khổ sở cả đời khi để con tôi thiếu thốn tình cảm.

Thế đấy, tôi chẳng bi quan, chẳng tự phụ nhưng sống một mình có lẽ tốt hơn. Yêu nhau là thế rồi khi lấy nhau về, cuộc sống thật ngắn ngủi. Tại sao lại phải cưới nhau. Nếu chỉ yêu nhau thôi, có khi mọi thứ lại khác, chẳng có cuộc chia ly nào như thế. Hay bây giờ tôi cứ yêu thôi, không lấy chồng nữa?

Tết nhà nội hay nhà ngoại?

Cả năm chỉ mong đến Tết để được nghỉ ngơi thoải mái. Thế nhưng năm nào cũng vậy, những ngày này nhà mình lại lục đục chuyện về quê ăn Tết. Chỉ vì chuyện này mà mình đã trải qua nhiều cái Tết không vui.

Em may mắn có chồng ở thành phố, nhà riêng của mình gần nhà bố mẹ ruột, em có cơ hội qua lại thăm nom thường xuyên nên ông bà ngoại không thấy thiếu thốn tình cảm của con cháu. Trái lại, nhà anh cách thành phố gần 300km nên chuyện thăm viếng chỉ có thể thực hiện vào thời điểm Tết, khi vợ chồng mình không vướng bận công việc, con cái cũng không kẹt chuyện học hành. Vậy mà mỗi khi gợi ý với em về quê anh ăn Tết, em cứ gạt ra. Dường như để bù lại, năm nào em cũng gửi về quê đủ thứ quà cáp và tiền lì xì kha khá để ba mẹ tiêu Tết (có lẽ với em như thế là đã xong nhiệm vụ). Ba mẹ cao tuổi, đâu thiết gì chuyện quà cáp, chỉ mong con cháu về thăm.

Ảnh minh hoạ

Ba mẹ anh chỉ có hai người con, chị anh lấy chồng ở xa nên ít khi về thăm nhà. Vì vậy, ông bà lúc nào cũng mong con cháu về chơi. Biết em là dân thành thị không quen vất vả nên những khi vợ chồng mình về, mẹ thường giành hết việc nhà để em không phải động tay động chân. Vậy mà lần nào cũng vậy, về đến nhà chưa nóng chỗ, em đã giục anh trở lại thành phố. Nào phải em bận rộn gì cho cam. Chẳng qua em lỡ hẹn ghé chúc Tết nhà cô bạn này, hẹn người bạn khác ghé nhà mình chơi hoặc hẹn bạn bè đi chơi đâu đó.
Em có biết bố mẹ anh phải thường xuyên tìm lý do giải thích với hàng xóm khi cả năm trời họ chỉ thoáng thấy mặt con dâu đôi lần? Em có biết bố mẹ buồn thế nào, dù họ cũng hiểu là em rất bận rộn chuyện nhà cửa, con cái rồi công việc? Em có thấy các con mình thích thú biết bao khi được về quê nội chơi thay vì phải lẽo đẽo theo mẹ đến nhà bạn em để “nhậu nhẹt”?
Không phải anh hẹp hòi, tính toán thiệt hơn (dù em luôn tỏ ra coi trọng những mối quan hệ khác hơn gia đình chồng), nhưng nếu em khéo cư xử thì chồng em đâu phải nghĩ ngợi thế này? Còn nhớ thuở yêu nhau, em hay giục anh về thăm gia đình mỗi cuối tuần. Chính điều này đã khiến em “ghi điểm đậm” trong mắt bố mẹ. Vậy mà khi cưới nhau, thói quen đáng yêu đó biến mất bởi những lý do như bận rộn, sức khỏe… và cả những lý do không đáng gọi là lý do! Em có nghĩ đến chuyện sau này con cháu mình cũng lười về thăm? Em có buồn nếu em trở thành một bà mẹ vò võ mong con cháu về thăm trong những ngày lễ, tết? Hãy nghĩ lại em nhé, vì những gì mình làm bây giờ sẽ là tấm gương cho con cháu mình sau này. Hy vọng năm nay nhà mình có một cái Tết thật vui vẻ, trọn vẹn. Anh biết em thương chồng nên việc làm vui lòng những người thân yêu nhất của chồng chắc cũng không khó lắm, phải không em?

Đánh mất mình vì mê trai đẹp

Chồng tôi đang cặp kè với một nữ diễn viên nổi tiếng, là vợ của đại gia giàu có
Tôi chỉ là một phụ nữ bình thường, với những khao khát rất đơn sơ là lớn lên, lấy được một tấm chồng, biết chia sẻ và thương yêu. Tôi nhỏ bé, yếu ớt và tôi cũng không đẹp. Nhưng, như tất cả những cô gái khác, tôi vẫn mơ ước có một chàng bạch mã hoàng tử đến với mình. Tôi thầm khao khát rằng, chỉ cần một lần được yêu chàng, tôi cũng sẽ toại nguyện.
Gia đìnhtôi đủ giàu để lo cho tôi một cuộc sống sung túc. Cha tôi có hệ thống nhà thuốc lớn, dọc miền Tây Nam Bộ và các tỉnh miền Đông. Mẹ tôi, sau khi ly hôn với cha tôi, đã qua Mỹ định cư và bà cũng có hệ thống tiệm làm móng tay, thu được tiền. Tôi có thể qua Mỹ sống với mẹ, nhưng tôi vẫn quyết định ở lại Việt Nam sống với ba. Ba tôi sau này đi bước nữa, nhưng chẳng may bà mẹ kế của tôi bị tai nạn qua đời. Từ đó, ba tôi cũng yêu thêm vài người, nhưng không kết hôn với ai. Có thể nói, cuộc sống của hai cha con tôi rất mực yên ấm và tôi hoàn toàn hài lòng về điều đó.
Nhưng cũng có lẽ vì được bao bọc và cưng chiều từ nhỏ, nên tôi không biết cảm giác của những người xung quanh nhìn về mình như thế nào. Tôi cũng không có những mối lo lắng giống những cô gái khác, về việc phải lo học kiếm việc làm, hay phải suy nghĩ nhiều về việc mua một món đồ. Tất cả chỉ cần tôi lên danh sách và trợ lý của ba tôi sẽ giúp tôi hoàn thiện. Có thể nói, tôi giống một công chúa nhỏ. Dù tôi không xinh như công chúa, tôi cũng không biết cách quyến rũ người khác như công chúa.
Nhưng tôi vẫn mơ ước có một chàng bạch mã hoàng tử tới, đón tôi đi.
Và, ngày ấy cũng tới, năm tôi 28 tuổi. Khi ấy, tôi cũng có nhiều chàng trai theo đuổi, nhưng tất cả đều không đổi lại bằng vẻ đẹp của Bá. Tôi đã không nói nên lời khi gặp anh. Chúng tôi gặp nhau trong một buổi sinh nhật và ngay lập tức anh đã chú ý đến tôi. Và sau đó chúng tôi nhanh chóng làm quen và anh đã tỏ tình với tôi sau một tuần.
Thú thực, tôi rất tự hào về Bá. Một người đàn ông đẹp như diễn viên điện ảnh, lại sẵn sàng yêu một cô gái hơn mình 6 tuổi, đó là một điều làm tôi hết sức hãnh diện. Tôi giới thiệu với ba tôi và ông có vẻ không ưng lắm. Phải mất 6 tháng, tôi và Bá mới chứng minh được cho ba tôi rằng, tình yêu của chúng tôi là có thật. Và sau đó 3 tháng, chúng tôi làm đám cưới.
Đám cưới của chúng tôi linh đình lắm. Hạnh phúc trong mắt mọi người. Tưởng như không còn gì hơn thế. Tôi cứ ngỡ như mình nằm mơ. Bá nói với mọi người, anh đã tìm được một hạnh phúc đích thực. Dù khi ấy anh chưa học xong đại học, nhưng không có vấn đề gì. Tôi nói tôi sẽ nuôi anh ăn học thành tài, cho giống nàng Châu Long khi xưa trong Lưu Bình - Dương Lễ. Bạn bè đều bảo tôi hâm, nhưng tôi nghĩ miễn mình hạnh phúc là được.
Ba tôi đã tìm cách để truyền dạy cho con rể những công việc quan trọng, để mong anh có thể nối nghiệp và lo cho gia đình. Ông muốn làm sao để có thể yên tâm hưởng tuổi già khi vợ chồng tôi cùng nhau gánh vác công việc. Nhưng thực sự tôi không phải mẫu phụ nữ có thể tháo vát kinh doanh. Tôi chỉ muốn làm phụ nữ của gia đình thôi. Tôi sinh liền hai đứa con trong 3 năm, hí húi với các con ngoảnh đi ngoảnh lại cũng đã ngoài ba mươi tuổi. Trong thời gian đó chồng tôi lo toan mọi việc cùng ba tôi, điều đó làm tôi yên lòng. Tôi nghĩ, mình có số may nên yên ổn có phước có phần.
Đánh mất mình vì mê trai đẹp, Bạn trẻ - Cuộc sống, Chuyen tinh yeu, tinh yeu, gia dinh, vo chong, phan boi, lua doi, lua tinh, nhan tinh, chia tay, hanh phuc, nuoc mat, nguoi chong, tinh yeu gia tao
Tôi sẽ sống ra sao giữa đống ngổn ngang này? (Ảnh minh họa)
Nhưng mọi chuyện không đơn giản thế.
Khi công việc đã vào ổn định, ba tôi bắt đầu lên kế hoạch qua Mỹ nghỉ ngơi và du lịch thì ông nhận được một đoạn băng ghi âm do người thư ký gửi, ghi lại cuộc trò chuyện giữa chồng tôi và một người đàn bà lạ mặt. Ngoài cách nói chuyện lả lơi như tình nhân thì giữa họ dường như có mối liên hệ nào đó, mà chính ba tôi cũng cảm thấy bất an. Đó có thể là một âm mưu chiếm công ty và tài sản của gia đình tôi. Và qua cuộc điện thoại đó, ba tôi bàng hoàng nhận ra rằng, việc yêu và cưới tôi nằm trong kế hoạch rất kỹ lưỡng của Bá và người phụ nữ kia.
Nhưng, câu chuyện này tôi chỉ biết về sau, còn khi đó ba tôi một mình tìm đường đối phó với con rể. Ông sợ tôi bị sốc và các con tôi còn quá nhỏ. Sau này nghe ông kể lại, dường như tôi còn không dám tin đó là sự thật. Ba tôi kể rằng, ông đã gọi Bá lên phòng làm việc, hỏi rõ mọi chuyện. Bá đã chối bỏ toàn bộ và cho rằng có người ám hại mình. Khi ông bật đoạn băng ghi âm cho Bá nghe thì anh đã không kìm được nỗi sợ hãi, liền quỳ mọp dưới chân ba tôi nhận tội. Anh hứa sẽ kể hết mọi chuyện.
Bá nói, lúc trước vì mê cá độ đá banh nên đã đi vay nợ hơn 1 tỷ đồng. Người phụ nữ đó vì muốn có được Bá nên đã tìm cách ràng buộc. Vì thế mà Bá chấp nhận lả lơi với bà ta nhưng đó không phải là tình yêu. Khi phát hiện ra hoàn cảnh của gia đình tôi thì bà ta cùng Bá lên kế hoạch chinh phục tôi, để tìm cách lọt vào gia đình tôi một cách êm đẹp.
Họ lên được kế hoạch đó là nhờ vào một bộ phim Hồng Kông mà họ từng xem. Nhưng, khi sống trong gia đình này, Bá cảm thấy yên ổn và hạnh phúc, nên Bá không có ý nghĩ sẽ làm điều gì sai trái. Dưới sức ép và những đe dọa phanh phui sự thật của người phụ nữ kia (là đối thủ của ba tôi), nên Bá mới hứa hẹn giả lả như vậy. Nhưng thực sự anh không có ý định đó.
Ba tôi cắt bỏ mọi công việc của Bá, cho anh cơ hội sửa sai trong 3 tháng bằng việc tích cực nghĩ ra những dự án marketing để phát triển hệ thống công ty. Ba tôi nói đó là thử thách sự trung thành. Bá đã làm công việc đó rất tốt, đến mức một người cứng rắn như ba tôi cũng phải mềm lòng. Ông có niềm tin là Bá đã cải tà quy chánh.
Một năm trôi qua, mọi sự dần trở lại yên bình. Tôi vẫn không hề hay biết câu chuyện ấy. Cho đến cách đây một tháng, khi chồng tôi thường xuyên vắng nhà và về nhà thường len lén cất điện thoại, hoặc chạy vội vào toilet để nhắn tin. Chúng tôi cãi vã vì chuyện đó, nhưng anh nói không có chuyện gì hết. Tôi sinh nghi, bèn thuê thám tử theo dõi. Thật bất ngờ, chồng tôi đang cặp kè hẹn hò với một nữ diễn viên nổi tiếng, người từng là vợ của một đại gia nhưng nay đã bị đổ nợ.
Họ yêu đương đắm đuối, dẫn nhau đi ăn đi chơi đi shopping rất tự nhiên. Thêm vào đó, một sự thật đau lòng, chồng tôi nói với cô nhân tình của mình, vợ anh là "con trâu già không biết hưởng thụ". Tôi nói chuyện với chồng tôi, cùng với những bằng chứng của thám tử, anh thừa nhận chuyện này là có thật. Và anh muốn chia tay. Anh nói, anh không thể cố gắng được nữa, anh đã không còn yêu tôi.
Tôi gặp ba tôi và kể lại câu chuyện này. Và ba tôi kể câu chuyện của một năm trước. Tôi ngất xỉu phải đi cấp cứu bệnh viện một tuần liền. Tôi không biết phải sống sao cho phải. Tôi cần có một gia đình tử tế, tôi cần có một mái ấm cho hai đứa con. Nhưng tôi nào có được. Tôi sẽ sống ra sao giữa đống ngổn ngang này? Tôi cảm thấy mình như một con ốc không còn cọng rêu nào để bám. Tôi yêu anh thành thật, mà tại sao cái tôi nhận được chỉ là sự chua chát đến thắt lòng. Tôi muốn tự tử để khỏi phải sống nhìn cảnh này. Nhưng còn con tôi, tôi phải làm sao đây?
Khi tôi viết những dòng này, tôi cũng không còn đủ sức tĩnh tại để suy nghĩ nữa. Các anh chị ơi, có thể nào giúp tôi, cho tôi được một lời khuyên thấu tình?